Chương 2

Giới Tu Chân Sao Lại Có Bệnh Như Thế Này Kỷ Anh
3 lượt xem Cập nhật: 3 hours ago
Quá xui xẻo.

Tạ Tinh Diêu cố gắng cử động ngón trỏ, chỉ cảm nhận được từng cơn đau nhói.

Thân thể này gần như đã cạn kiệt linh lực, cả người đầm đìa máu tươi. Cô phải cắn chặt răng mới không kêu lên vì đau đớn.

Trong cái rủi có cái may, cô sẽ không chôn thây ở nơi này.

Có hai nguyên nhân.

Thứ nhất, sẽ có người cứu cô.

Trong tiểu thuyết, ngoại trừ nhóm nhân vật chính tương thân tương ái, còn có cả nhân vật phản diện phí hết tâm tư để làm chuyện ác, chẳng hạn như Yến Hàn Lai sắp lên sàn.

Yến Hàn Lai, hắn chẳng những là đại ma đầu hủy thiên diệt địa trong kết cục, mà còn là kẻ khó xơi nhất trong tiểu thuyết.

Hắn có tu vi cao thâm, không rõ lai lịch, giả thành một người chính nghĩa đồng hành cùng các nhân vật chính suốt cả chặng đường, cuối cùng cướp lấy tiên cốt, đại khai sát giới.

Nguyên do giúp hắn trà trộn vào nhóm nhân vật chính, chính là cứu sư muội đồng môn của bọn họ.

Về nguyên nhân thứ hai ——

Yêu ma ngửi được mùi máu tươi, chúng không kiêng nể gì mà ồ ạt tấn công. Tạ Tinh Diêu cố lắm mới gắng gượng được.

Khi xảy ra tai nạn xe, cô đang ngồi ở ghế sau chơi game trên điện thoại.

Từng tiếng quỷ khóc thỏ thẻ vang lên, lúc cô khẽ nhướng mày, trong thức hải, cô trông thấy một giao diện cực kỳ quen thuộc.

Là giao diện của trò chơi đó.

Làm ơn, đừng vô lý như vậy chứ?

Sương mù dày đặc cuồn cuộn không dứt, gió đêm lạnh lẽo như dao.

Ma vật hung ác đầu tiên vươn móng vuốt ra, đâm về phía bóng người cách đó không xa.

Linh lực của cô đã cạn kiệt, thế suy sức yếu. Bất kể đấu tranh ra sao thì thế nào cũng chỉ có thể trở thành bữa tối trong bụng nó.
Nó đói đến mức bụng kêu vang, vội vã không thể chờ nổi.

Trong tầm với của nó, thiếu nữ bỗng giật mình. Trong chớp mắt, một vật dài màu đen xuất hiện ở trong tay cô.

Vật này rất kỳ lạ, không có linh lực, không sắc bén như dao kiếm, cũng không mạnh mẽ như tiên pháp, trông giống như đồ chơi của trẻ con, khiến người ta buồn cười.

Chẳng lẽ bởi vì không còn đường trốn nên cô cam chịu số phận?

Ý nghĩ này khiến bầy yêu ma bật cười như điên, còn Tạ Tinh Diêu, người bị xem là con mồi, lặng lẽ giơ vật trong tay lên.

Nửa đêm, bên trong Ám Uyên, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.

Vô lý.

Ngoài dự liệu của tất cả.

Xuyên không của cô, hình như hơi khác người ta một tí.

Hổ khẩu (*) bị giật mạnh đến mức đau nhức. Tạ Tinh Diêu ngơ ngác cúi đầu xuống, cảm nhận xúc cảm lạnh băng trên đầu ngón tay.

(*) Hổ khẩu: Kẽ giữa ngón tay cái và ngón tay trỏ.

Ở thế kỷ 21, thứ này được gọi là AK-47.

Là một khẩu súng trường tự động tiếng tăm lừng lẫy.

Những gì cô làm chỉ là nhấp vào giao diện trò chơi trong thức hải, trang bị nó vào thiết bị cầm tay cho nhân vật trong trò chơi.

Viên đạn xuyên qua cơ thể của ma vật, khiến một làn khói đen tản ra. Đám yêu ma đều cho rằng cô nương này không còn sức đánh trả, thấy cảnh tượng này, chúng đều sửng sờ, sinh ra vài phần hoảng sợ.

Chúng nó… không thấy rõ chuyển động của cô.

Dù là phóng dao hay là dùng linh lực, tất cả đều là chiêu thức có thể truy vết. Nhưng rốt cuộc lúc nãy Tạ Tinh Diêu bắn trúng đối phương như thế nào, chúng không thể nào hiểu nổi.

Điện quang thạch hỏa (*), xuất thần nhập hóa, chỉ với một khối bầu dục bé xíu thế mà có thể diệt trừ ma vật cách đó mấy trượng. Có thể làm đến mức ấy ——

(*) Điện quang thạch hỏa: vốn là lời nói của Phật để chỉ sự vật lướt qua trong chớp mắt.
Bình luận (0)
Vui lòng đăng nhập để bình luận.

Chưa có bình luận nào cho truyện này. Hãy là người đầu tiên bình luận!

Cài đặt hiển thị