Chương 5

Người Nhà Ta Toàn Là Thần Quỷ Kỷ Anh
4 lượt xem Cập nhật: 3 hours ago
Một trong các định luật của phim kinh dị là không bao giờ được nhìn vào khe cửa, gầm giường và lỗ thủng.

Nhìn lén là thứ không bao giờ thiếu trong một câu chuyện kinh dị, nhìn cái lỗ đen kịt này, anh ta vô thức thấy hơi bất ổn.

“Nếu cửa Đêm Trắng này đã có hình thức là phim kinh dị thì có khi nào tình tiết trong cốt truyện gốc sẽ xuất hiện ở đây không?”

Văn Sở Sở cũng ý thức được mánh khóe bên trong: “Đừng nói là lúc chúng ta nhìn vào lỗ thủng đó… Sẽ bất ngờ xảy ra chuyện gì đấy nhé?”

Họ đều lờ mờ cảm nhận được nguy hiểm, trong góc khuất mà mắt thường không thể nhìn thấy được, hệ thống 056 không chờ nổi nữa, thầm nhẩm lời dẫn tiếp theo.

Đến rồi.

Chẳng mấy chốc, điều đáng sợ đầu tiên của bộ phim sẽ được mở ra!

Trong cốt truyện có sẵn, nhóm nhân vật chính vào căn nhà số 444, gõ cửa nhưng không ai đáp lại nên sẽ nhìn vào lỗ thủng đen như mực trên tường.

Lỗ thủng rất nhỏ, xung quanh tĩnh mịch, ngay khi họ thả lỏng cảnh giác thì một con mắt đầy tia máu sẽ đột nhiên xuất hiện, dừng ở ngay đầu bên kia —

Hóa ra sau cửa là một tên cuồng nhìn lén, chỉ cách họ có một bức tường, xuyên qua lỗ thủng mà lẳng lặng quan sát động tĩnh bên ngoài!

Dù tình tiết jumpscare (hay phản ứng giật mình là một kỹ thuật thường được sử dụng trong những bộ phim kinh dị, nhà ma, trò chơi video, và Screamers Internet, nhằm hù dọa khán giả bằng cách làm cho họ ngạc nhiên với sự thay đổi đột ngột trong hình ảnh hoặc sự kiện, thường xảy ra đồng thời với một âm thanh đáng sợ, chủ yếu là tiếng la hét lớn. Được sử dụng phổ biến trong các bộ phim từ những năm 1980, Jumpscare được mô tả là "một trong những yếu tố cơ bản của phim kinh dị".

Jumpscare có thể khiến người xem ngạc nhiên khi xuất hiện tại một điểm trong phim nơi nhạc phim yên tĩnh và người xem không mong đợi bất cứ điều gì đáng báo động xảy ra, hoặc có thể là sự trả giá đột ngột cho một thời gian dài hồi hộp. Một số nhà phê bình đã mô tả Jumpscare như một cách để người xem có cảm giác lo sợ, họ tin rằng thể loại kinh dị đã trải qua một sự suy giảm trong những năm gần đây sau khi quá phụ thuộc vào các ngụ ý, thiết lập nó như một lời sáo rỗng của bộ phim kinh dị hiện đại.) này hơi cũ nhưng hiệu quả lại cao, nhẹ thì dọa cho người ta run bần bật, nặng thì khiến tâm trí rối loạn, ngã lăn quay tại chỗ luôn.

Nghĩ tới cảnh tượng đó, nó không khỏi nảy ra sinh sự chờ mong xấu xa.

Cùng lúc đó, ngoài cổng sắt.

Sau vài giây đấu tranh tư tưởng, Từ Thanh Xuyên quyết định bước tới điều tra.

Nói không sợ tất nhiên là nói dối, nếu được chọn, anh ta tình nguyện làm một con gà mờ kêu cục tác cả đời.

Nhưng số phận không hề cho phép, thân là người có kinh nghiệm duy nhất ở đây, anh ta không thể nấp sau lưng hai cô gái mãi được.

Từ Thanh Xuyên lặng lẽ siết chặt nắm tay.

Cố lên, kiên cường lên, mình làm được mà!

Anh ta đang tính cất bước thì bất ngờ lại có người giành trước.

Là Bạch Sương Hành.

“Ừm, hay là để tôi cho.”

Từ Thanh Xuyên vội khuyên cô: “Trong phim kinh dị thường có tình tiết như thế lắm, chẳng biết trong nhà có thứ gì, nếu là kẻ nhìn lén còn đỡ, sợ là sợ…”

Sợ lúc cô đưa đầu vào, từ bên trong đột nhiên phóng ra một con dao hoặc quái vật đầy máu ấy.

Anh ta vừa dứt lời, Văn Sở Sở sau lưng đã yếu ớt mở miệng: “Để tôi cho.”
Bình luận (0)
Vui lòng đăng nhập để bình luận.

Chưa có bình luận nào cho truyện này. Hãy là người đầu tiên bình luận!

Cài đặt hiển thị