Chương 10
Người Nhà Ta Toàn Là Thần Quỷ
Kỷ Anh
4 lượt xem
Cập nhật: 3 hours ago
Nói xong, ả ho khan vài tiếng tỏ vẻ đang bệnh: “Ta đang ốm nên cần phải nghỉ ngơi thêm. Nếu không còn chuyện gì nữa thì mời về cho.”
• Chủ nhân đã ra lệnh đuổi khách, đám Bạch Sương Hành đành phải tạm biệt.
Nhà này có rất nhiều phòng cho khách, trong thời gian kiểm tra, thầy Bách Lý sẽ cung cấp chỗ ở miễn phí.
Họ được xếp ở tầng 3, sau khi chủ nhà bỏ đi, cả ba tụ tập lại trong phòng Từ Thanh Xuyên để thảo luận.
“Kỳ lạ quá.”
Văn Sở Sở khó hiểu: “Cách gặp ma có rủi ro nhất định mà sao thầy Bách Lý lại không nói trước cho chúng ta biết chứ?”
“Theo thái độ của thầy ta, rõ ràng là đang giấu chúng ta gì đó.”
Từ Thanh Xuyên cũng không hiểu: “Làm vậy thì thầy ta sẽ được lợi gì chứ?”
“Đây chính là điểm gây nghi ngờ đấy.”
Bạch Sương Hành nhíu mày: “Mọi người thấy ba bài kiểm tra thế nào?”
“Tôi nghĩ cách thứ ba là đáng nghi nhất.”
Từ Thanh Xuyên nói: “Hầu hết mọi người đều biết Bút Tiên, ma đói ở bãi tha ma cũng rất mờ ám, còn về vụ “Bước 44 bước tới phía mặt trăng” thì tôi chưa từng nghe bao giờ.”
Văn Sở Sở lắc đầu: “Nhưng nếu chọn nó thì hơi lộ liễu quá. Nói không chừng cốt truyện sẽ đi theo hướng khác, Bút Tiên mới là tin đồn nhảm thì sao?”
Thành thật mà nói, dù đâu là thật đâu là giả cũng đều khiến cô ta thấy ớn lạnh sống lưng.
Thực ra lá gan của Văn Sở Sở không nhỏ, chỉ bị sợ ma thôi.
Sở dĩ hôm nay đi xem phim kinh dị là vì muốn đối diện với nỗi sợ để luyện gan một chút, ai ngờ lại rơi vào Đêm Trắng thế này.
Còn gì là đối diện với nỗi sợ nữa, giờ là nuốt chửng luôn rồi.
“Tôi thực sự không hiểu.”
Văn Sở Sở nhỏ tiếng lẩm bẩm: “Đám người này không chịu tìm công việc đàng hoàng mà sao cứ phải tới xin làm học trò thiên sư gì chứ? Thế chẳng phải là đang đùa với mạng sống à?”
“Nhân vật chính không tìm đường chết thì còn gì là phim kinh dị nữa.”
Từ Thanh Xuyên nhướng mày: “Trong phim kinh dị bắt buộc phải làm những chuyện bất thường mà.”
Bạch Sương Hành rất tán thành: “Bắt buộc vào phải ở nhà nào có ma quỷ lộng hành.”
Văn Sở Sở hiểu ra: “Ban đêm phải hành động riêng lẻ, các cặp đôi phải chết hết.”
Motip chết tiệt này.
Cả ba không hẹn mà cùng lúc thở dài.
Giờ vẫn chưa có ý tưởng qua cửa rõ ràng, Từ Thanh Xuyên đã quen làm người bắt chuyện trong nhóm bạn nên cũng đặt câu hỏi theo thói quen: “Vậy thì chúng ta nên làm gì tiếp đây?”
Nói xong mới chợt phản ứng lại, ủa, chẳng phải anh ta là người có kinh nghiệm duy nhất ở đây sao?
Bạch Sương Hành cười cười: “Cứ làm theo bài kiểm tra trước đi, từ từ thu thập thông tin.”
Văn Sở Sở nuốt nước bọt: “Chúng ta… chọn cái nào trước đây?”
“Cách thứ ba rất kỳ lạ, còn cách thứ hai thì chưa biết trong nghĩa trang có bao nhiêu ma đói nữa, khó mà khống chế được độ khó.”
Từ Thanh Xuyên sờ cằm: “Bút Tiên thì sao? Chỉ cần đối diện với một con ma thôi, hơn nữa theo tôi biết, chỉ cần không hỏi nó chết ra sao thì sẽ không chọc giận gì tới nó hết.”
Chỉ có cách này là đơn giản nhất thôi.
Hiện tại không còn cốt truyện nào khác để đi theo, muốn rời khỏi Đêm Trắng thì phải nhanh chóng hoàn thành hết các bài kiểm tra.
Đã sắp tới 12 giờ đêm, không có ai phản đối nên cả ba quyết định sẽ mời Bút Tiên trước.
Nghi thức cực kỳ đơn giản, Từ Thanh Xuyên lục tung khắp nơi tìm được một cây bút mực nước, cầm lấy để trên bàn ở phòng khách.
• Chủ nhân đã ra lệnh đuổi khách, đám Bạch Sương Hành đành phải tạm biệt.
Nhà này có rất nhiều phòng cho khách, trong thời gian kiểm tra, thầy Bách Lý sẽ cung cấp chỗ ở miễn phí.
Họ được xếp ở tầng 3, sau khi chủ nhà bỏ đi, cả ba tụ tập lại trong phòng Từ Thanh Xuyên để thảo luận.
“Kỳ lạ quá.”
Văn Sở Sở khó hiểu: “Cách gặp ma có rủi ro nhất định mà sao thầy Bách Lý lại không nói trước cho chúng ta biết chứ?”
“Theo thái độ của thầy ta, rõ ràng là đang giấu chúng ta gì đó.”
Từ Thanh Xuyên cũng không hiểu: “Làm vậy thì thầy ta sẽ được lợi gì chứ?”
“Đây chính là điểm gây nghi ngờ đấy.”
Bạch Sương Hành nhíu mày: “Mọi người thấy ba bài kiểm tra thế nào?”
“Tôi nghĩ cách thứ ba là đáng nghi nhất.”
Từ Thanh Xuyên nói: “Hầu hết mọi người đều biết Bút Tiên, ma đói ở bãi tha ma cũng rất mờ ám, còn về vụ “Bước 44 bước tới phía mặt trăng” thì tôi chưa từng nghe bao giờ.”
Văn Sở Sở lắc đầu: “Nhưng nếu chọn nó thì hơi lộ liễu quá. Nói không chừng cốt truyện sẽ đi theo hướng khác, Bút Tiên mới là tin đồn nhảm thì sao?”
Thành thật mà nói, dù đâu là thật đâu là giả cũng đều khiến cô ta thấy ớn lạnh sống lưng.
Thực ra lá gan của Văn Sở Sở không nhỏ, chỉ bị sợ ma thôi.
Sở dĩ hôm nay đi xem phim kinh dị là vì muốn đối diện với nỗi sợ để luyện gan một chút, ai ngờ lại rơi vào Đêm Trắng thế này.
Còn gì là đối diện với nỗi sợ nữa, giờ là nuốt chửng luôn rồi.
“Tôi thực sự không hiểu.”
Văn Sở Sở nhỏ tiếng lẩm bẩm: “Đám người này không chịu tìm công việc đàng hoàng mà sao cứ phải tới xin làm học trò thiên sư gì chứ? Thế chẳng phải là đang đùa với mạng sống à?”
“Nhân vật chính không tìm đường chết thì còn gì là phim kinh dị nữa.”
Từ Thanh Xuyên nhướng mày: “Trong phim kinh dị bắt buộc phải làm những chuyện bất thường mà.”
Bạch Sương Hành rất tán thành: “Bắt buộc vào phải ở nhà nào có ma quỷ lộng hành.”
Văn Sở Sở hiểu ra: “Ban đêm phải hành động riêng lẻ, các cặp đôi phải chết hết.”
Motip chết tiệt này.
Cả ba không hẹn mà cùng lúc thở dài.
Giờ vẫn chưa có ý tưởng qua cửa rõ ràng, Từ Thanh Xuyên đã quen làm người bắt chuyện trong nhóm bạn nên cũng đặt câu hỏi theo thói quen: “Vậy thì chúng ta nên làm gì tiếp đây?”
Nói xong mới chợt phản ứng lại, ủa, chẳng phải anh ta là người có kinh nghiệm duy nhất ở đây sao?
Bạch Sương Hành cười cười: “Cứ làm theo bài kiểm tra trước đi, từ từ thu thập thông tin.”
Văn Sở Sở nuốt nước bọt: “Chúng ta… chọn cái nào trước đây?”
“Cách thứ ba rất kỳ lạ, còn cách thứ hai thì chưa biết trong nghĩa trang có bao nhiêu ma đói nữa, khó mà khống chế được độ khó.”
Từ Thanh Xuyên sờ cằm: “Bút Tiên thì sao? Chỉ cần đối diện với một con ma thôi, hơn nữa theo tôi biết, chỉ cần không hỏi nó chết ra sao thì sẽ không chọc giận gì tới nó hết.”
Chỉ có cách này là đơn giản nhất thôi.
Hiện tại không còn cốt truyện nào khác để đi theo, muốn rời khỏi Đêm Trắng thì phải nhanh chóng hoàn thành hết các bài kiểm tra.
Đã sắp tới 12 giờ đêm, không có ai phản đối nên cả ba quyết định sẽ mời Bút Tiên trước.
Nghi thức cực kỳ đơn giản, Từ Thanh Xuyên lục tung khắp nơi tìm được một cây bút mực nước, cầm lấy để trên bàn ở phòng khách.
Bình luận (0)
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
Chưa có bình luận nào cho truyện này. Hãy là người đầu tiên bình luận!